Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2010
Những nỗi oan bị vùi lấp tại trại Đồng Dầu – Dục Tú, Đông Anh Hà Nội
Hải phòng, ngày 24/4/2010.
Tôi: Ninh Thị Định, là một trong những người khiếu kiện lâu năm (10năm) nay đến thẩm quyền Thủ tướng Chính phủ với nội dung tố cáo những quan chức ở địa phương làm trái pháp luật, ra quyết định cuối cùng hết thẩm quyền, do đó tôi phải ở Hà Nội hết năm này qua năm khác, hàng ngày phải kiếm sống bằng những công việc nhặt phế liệu, quét rác, rửa bát thuê, ở lay lắt vạ vật tại khu ổ chuột số 2 Thụy Khê – Hà Nội để đưa đơn, gõ cửa nhà các ông trong bộ máy công quyền TW, những mong được giải quyết song tất cả vẫn đang chìm vào im lặng. Được sự “chăm sóc” của Đảng và công an phường Thụy Khê thường xuyên ra đàn áp chúng tôi, không cho chúng tôi ngủ vào lúc 23h – 24h khuya, bắt tháo màn, mùng, bạt che mưa… thậm chí còn đốt sạch.
Thứ 6, ngày 2/4/2010 khoảng 22h15’, một ngày như bao ngày khác, chúng tôi đang nghỉ ngơi thì xuất hiện một lực lượng hùng hậu, với khoảng 200 người đủ mọi thành phần cơ cấu dồn 8 người chúng tôi lên ô tô (bởi trước đó công an các tỉnh đã lên đón một số người về địa phương rồi), và tất nhiên cũng không quên đốt sạch những đồ dùng còn lại của chúng tôi.
Khoảng 30’ sau, xe ô tô(BKS 31A 6425) chở chúng tôi đến Trung tâm Bảo trợ Xã hội I Đồng Dầu, Dục Tú, Đông Anh, Hà Nội, 1 nơi hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài, ngay cả sóng điện thoại cũng không thể lọt qua. Việc làm này nhằm phục vụ cho Hội nghị ASEAN mà Thủ tướng Chính phủ Dũng làm chủ tịch, một hội nghị mà Việt Nam ủng hộ việc đẩy mạnh hợp tác ASEAN trên tất cả lĩnh vực, trong đó có hợp tác về nhân quyền và bảo vệ nhân quyền, đảm bảo và thực hiện quyền con người một cách tốt nhất. Nhưng tại sao!? Chúng tôi! Những người dân oan, đến thẩm quyền giải quyết của Thủ tướng đã lâu mà không được giải quyết. Vậy quyền con người của chúng tôi ở đâu, việc thực hiện và bảo vệ quyền con người của các ông đối với chúng tôi ở đâu?
Chính ông Thủ tướng đã vi phạm điều 66 – giải quyết tố cáo, mục 3 của luật KNTC. Ông cho rằng, mọi vụ việc cứ cho vào im lặng, rồi mỗi khi Hà Nội có sự kiện trọng đại nào thì lại “lùa” chúng tôi vào đâu đó để cất giấu, che đậy sự đấu tranh tố cáo của chúng tôi bằng lực lượng công an cùng những hành động đàn áp gây đậm dấu ấn với dân oan. Việc làm đó cũng không được sự đồng tình của Thiếu tướng Công an Nguyễn Xuân Thu qua cuộc trả lời phóng vấn với báo An ninh có đoạn: “những người có chức, có quyền làm sai, dân đi khiếu kiện lại đẩy công an ra “đối thoại” với dân, việc làm này là không được. Bởi CA là lực lượng vũ trang, việc dân khiếu kiện hoàn toàn mang tính dân sự do đó làm ảnh hưởng đến ngành CA”.
Sau mỗi sự kiện được gọi là “thành công tốt đẹp”, lại thả chúng tôi ra vô điều kiện, đó là cách giải quyết khiếu kiện hữu hiệu sao? Đó là “phù hợp điều kiện của khu vực từng nước” sao? Chỉ có 8 người chúng tôi mà phải huy động lực lượng lớn như vậy, thật là lãng phí thời gian công sức, tiền bạc của Nhà nước.
Ông Phan Văn Khải, nguyên Thủ tướng chính phủ, đã phải kêu lên: “chưa có một nước nào lại có đông người khiếu kiện như nước ta”, và ông xót xa “có một điều day dứt cho tới nghỉ hưu, chắc tôi vẫn chưa thể làm được, đó là sửa chữa một bộ máy công quyền tham nhũng. Tham nhũng làm thối nát một bộ máy công quyền đó là sự thật. Đó là nguy cơ của đất nước nếu không đẩy lùi được nó”.
Mỗi khi đêm đến bị CA Thụy Khê dựng dậy đàn áp thì chúng tôi lại “khăn gói” đến nhà ông Khải mà kêu cứu. Ông phải thốt lên: “Họ cứ kêu, Thủ tướng ơi! Thủ tướng ơi! Kêu gào như thế ai mà nghỉ ngơi cho được”, đó là giai điệu của nỗi đau khổ tột cùng dưới sự áp bức.
Vâng! Ông đã nghe và hiện tại đến lượt ông Dũng phải nghe, vẫn tiếng gọi ấy của dân oan trong đêm mỗi khi bị CA hoành hành quấy phá. Cho dù các ông có bịt miệng, bằng mọi hình thức như: chấm dứt khiếu kiện, hay chỉ đạo cho bọn xã đen luôn rình rập bên chúng tôi và hành động bất cứ điều gì theo chỉ đạo, thì những tiếng kêu khóc vẫn cứ vọng mãi bên tai các ông cho đến khi sự thật được phơi bày công lý được thực thi.
Đảng, Chính phủ kêu gọi toàn Đảng, toàn dân chống tham nhũng. Tham nhũng là ai? Không ngoài những người có chức có quyền đứng trong hàng ngũ của Đảng ở các cấp Chính quyền cấu bè kết cánh, thà xử sai còn hơn đắc tội với đồng nghiệp, họ ti tiện, giối trá, tàn ác, lưu manh, nhởn nhơ và coi thường thách thức dư luận.
Một nhận xét “khiêm tốn” của ông Phan Trung Lý – Phó CN UBPL QH trên nghị sự trả lời phỏng vấn báo Thanh niên: “hơn một nửa số QĐ cuối cùng là sai” là song hành với việc “báo cáo của Chính Phủ và các cơ quan không đề cập đến trách nhiệm khiếu nại tố cáo (KNTC) kéo dài, phức tạp, chất lượng giải quyết không cao, trách nhiệm không thuộc về ai, xử lí thế nào không được nói đến. Rất ít, mà nói đúng hơn là không có cán bộ công chức nào bị sử lí do giải quyết khiếu nại không đúng hoặc thiếu trách nhiệm”. Vậy tại sao? Ông Dũng “hơn ba năm nay tôi chưa kỉ luật một đồng chí nào” …??? Hay ông chấp nhận thà xử sai còn hơn đắc tội với đồng nghiệp.
Chính Ông, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã làm vô hiệu hóa luật KNTC, là nguyên nhân bùng nổ dân oan và những cuộc trường trinh khiếu kiện, là sự tương hỗ cho nhau giữa chính quyền địa phương và TW trong tham nhũng. Việc tố cáo của người dân và việc giải quyết KNTC chỉ là thưởng, không phạt. Vậy là 5 nước trên thế giới tài trợ 2,2 triệu USD nhằm làm trong sạch hàng ngũ Thanh tra trong việc giải quyết KNTC chỉ là vô nghĩa.
Để có được đất nước ngày hôm nay, đã có không biết bao nhiêu thế hệ cha ông xả thân vì nước, đầy ắp tình yêu nước thương dân:
“ Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa, chỉ căm tức chưa xả thịt lột da quân giặc, dẫu cho trăm thân này phơi ngoài nội cỏ, nghìn xác này gói trong da ngựa, ta cũng cam lòng ”
(Hịch tướng sĩ).
Ngày nay, giữa cảnh thanh bình cuộc sống quí giá biết bao mà nước mắt và máu của người dân chúng tôi vẫn phải đổ cho sự oan khuất hàng mấy chục năm qua. Chính chúng, những tên quan tham, giặc nội xâm, khoác lên mình những chiếc áo mỹ miều của Đảng CSVN và luôn hênh hoang rằng làm theo “ý Đảng lòng dân, chính quyền này là của dân do dân và vì dân” mà thực chất là cướp đoạt trắng trợn của dân.
Thật là: “ Tàn bạo thay, trúc Nam Sơn không ghi hết tội,
Dơ bẩn thay, nước Đông Hải không rửa sạch mùi ”…
Vậy mà ông không biết hay ông giả điếc, rồi “bịt” miệng chúng tôi bằng cách dồn vào các “ấp chiến lược” như trại Đồng Dầu này, và sau này có thể là trại Ba Vì hoặc những trại xa hơn nữa, kín đáo hơn nữa, tách biệt hoàn toàn với công luận đại chúng. Chúng tôi những người dân oan thấp cổ bé họng, bị áp bức, cướp đoạt bao giờ mới lành được nỗi đau này? Có phải pháp luật đề ra chỉ là cái xác, còn cái hồn lẩn khuất ở đâu xa?
Ông Thủ tướng! Ông hãy đặt địa vị mình vào vị trí chúng tôi khi nắng mưa, rét buốt, ông có thể đang tâm “ung dung tọa hưởng kì thành” sao?
Chúng tôi những người dân oan đòi quyền lợi chính đánh hợp pháp của mình theo luật định đồng thời là bảo vệ pháp luật. Là những chiến sĩ kiên cường trên mặt trận chống tham nhũng bảo vệ Tổ quốc, chúng tôi xin gửi những lời kêu gọi thống thiết đến các ông trong bộ máy công quyền Quốc gia hãy thức tỉnh, mạnh mẽ đứng lên để cùng nhân dân đấu tranh, tiêu diệt tham nhũng, lũ giặc nội xâm, mang lại công lý, hạnh phúc, ấm no cho dân.
Đất nước nào cũng có pháp trị, đề cao sự thật và công bằng, các Nguyên thủ quốc gia khi nhận nhiệm vụ đều cam kết là người đầu tiên làm theo luật, là cán cân, là cái thước để dân coi đó làm tượng đài kính trọng.
Dân oan Hải phòng.
Ninh Thị Định.
Địa chỉ: 3/39/215 Lê Lai, Ngô Quyền, Hải Phòng.
ĐT: 0313.827085.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét